Từ lúc kết hôn đến giờ tôi ở nhà chồng, thấm thoát cũng đã hơn 10 năm trôi qua. Cũng giống như những người khác, tôi về nhà chồng được đón nhận với đầy đủ lễ nghĩa, nhà chồng xin hỏi đàng hoàng. Nhưng khác với một số người, tôi lại không được đón nhận một cách xứng đáng như những gì diễn ra trước khi cưới. Tôi về nhà chồng, thay đổi cả một số phận, cuộc đời bước vào giai đoạn vất vả không ngờ.
Khi ở nhà, từ bé cho tới lúc lớn tôi luôn là “công chúa” trong mắt bố mẹ đẻ, bé bỏng, ngây thơ. Nhưng khi về nhà chồng, tôi không khác gì người giúp việc, làm từ sáng tới khuya không hết việc nhà. Quanh quẩn mấy bữa ăn cũng đã chóng mặt rồi, hàng ngày đau đầu không biết sẽ phải mua gì, nấu ăn ra sao để phục vụ cả nhà. Vất vả là thế, nhưng ngồi ăn cũng không yên thân, người chê không hợp, người giận dỗi vì không đúng khẩu vị…
Đó là riêng chuyện ăn uống, còn biết bao thứ khác phải làm mà cứ phài dò xét theo ý của bố mẹ chồng. Mẹ chồng thì hay soi mói, nhưng có gì không đúng là bà ý kiến ngay để tôi còn biết đường. Còn bố chồng cứ im im, không nói không rằng, cứ lôi mẹ chồng và chồng tôi ra để mắng nhiếc, đổ lỗi. Làm tôi khổ sở vì bị cả nhà quay lưng, coi tôi như là kẻ gây ra đại họa, làm gia đình bất ổn.
Mới đầu tôi cũng sốc lắm, ấm ức lắm, nhưng kể từ khi có con thì tôi cũng đã biết cách nhẫn nhịn, làm gì cũng vì con. Tôi cứ an ủi mình phải cố gắng, nỗ lực, dẫu có thua thiệt, oan ức gì cũng bỏ qua để nuôi dạy con cho thật tốt. Làm bao nhiêu tiền, thậm chí bố mẹ đẻ cho tiền tôi cũng đóng góp hết vào nhà chồng, những mong được ghi nhận, về sau có cuộc sống yên ổn.
Con dâu vất vả suốt hơn 10 năm nhưng không được bố chồng ghi nhận. Ảnh minh họa
Đợt vừa rồi cả nhà tôi ai cũng tâm trạng vì bố chồng lâm bệnh nặng, tôi phận làm dâu cũng hết lòng để chăm sóc bố chồng, tạm gác công việc để ưu tiên chuyện gia đình. Thậm chí, tôi có tiền dành dụm và tiền lương tháng cũng mang ra để thuốc thang, mua đồ bồi bổ sức khỏe cho bố chồng. Nhiều đêm thức trắng, lo cho sức khỏe của bố chồng, bởi vợ chồng tôi ở cùng, còn các anh chị chồng đã ở riêng từ lâu.
Nhưng thật bất ngờ, trong cuộc họp gia đình, bố chồng tôi cảm thấy sức khỏe ngày một xấu đi nên đã có những lời yêu cầu vợ con. Ngoài chuyện yêu cầu được vợ con chăm sóc, bố chồng còn rõ ràng về chuyện sẽ phân chia tài sản gia đình. Điều làm tôi ngạc nhiên là bố chồng dành nhiều khen ngợi cho những dâu, rể khác mà không hề nghi nhận tôi một chút nào.
Bố chồng còn bóng gió là tôi là dâu út nhưng chưa làm tròn bổn phận của mình. Vì thế, bố chồng yêu cầu tôi trong thời gian ông bị ốm thì không được đi đâu chơi, kể cả về nhà ngoại, đi làm hết giờ là phải về. Là dâu út, ở gần nên phải chăm sóc thay phần những anh chị khác, lo mọi khoản chi phí vì được ở với bố mẹ, hưởng nhiều ưu đãi.
Nghe những lời của bố chồng khiến tôi rất sốc, cảm giác như mình suýt ngất vào lúc đó. Tôi bị bố chồng chê trách, còn đưa ra những yêu cầu có phần oái oăm, thiếu công bằng giữa các con trong gia đình. Sau đó vài hôm, chồng tôi còn tiết lộ sau này vợ chồng tôi cũng nhận tài sản thừa kế kém xa so với phần các anh chị. Lý do đưa ra là nhà tôi có điều kiện, có thể trông đợi vào nhà ngoại cho tiền mua nhà.
Luôn cố gắng là con dâu ngoan, có hiếu, nhưng giờ tôi mất hết cả nhiệt huyết để cống hiến cho nhà chồng. Tôi phải làm gì để được bố mẹ chồng yêu thương, ghi nhận? Biết được tương lai của mình khi sẽ chịu thiệt thòi thừa kế, tôi có nên rủ chồng sớm ra ngoài ở riêng? Hãy cho tôi lời khuyên!