Đúng là đời, dù cho có cố gắng thế nào, trao đi yêu thương nhiều đến mấy thì con dâu vẫn chỉ là con dâu, khác máu tanh lòng, nhất là khi chồng không còn thì không bằng cả người dưng!
Tôi năm nay 39 tuổi và có 2 con, một đứa 12 tuổi, một đứa 8 tuổi. 3 mẹ con tôi sống chung với bố mẹ chồng, chồng tôi đã mất cách đây 5 năm.
Vợ chồng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Chồng tôi là người hiền lành, thật thà, thương yêu vợ con và luôn nghĩ cho gia đình. Chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng dù chồng tôi là con thứ. Chúng tôi bỏ tiền ra xây nhà cửa khang trang, xây sân, xây tường rào, trồng hoa, trồng cây ăn quả… Bố mẹ chồng luôn nói rằng sẽ ở với vợ chồng tôi, sau này cũng giao hết tài sản cho chúng tôi chứ ông già giữ để làm gì?
Tin tưởng vào điều đó, tôi không ngại rút hết tiền tiết kiệm là 1,5 tỷ, đồng thời vay mượn thêm 500 triệu để xây nhà cửa to đẹp, ai cũng khen vợ chồng chịu khó làm ăn nên xây được ‘biệt thự hoành tráng nhất xóm’.
Tôi cũng mừng lắm. Cuộc sống cứ tưởng như vậy là hạnh phúc, ngày tháng sau này không cần phải suy nghĩ nhiều. Thế nhưng, đúng là bình yên quá thì đâu có gọi là cuộc đời. Biến cố đã đến ngay sau khi vợ chồng tôi xây xong căn nhà!
Hình ảnh minh họa, nguồn: dSD
Có ai ngờ, nhà vừa sửa xong được nửa năm thì chồng tôi bị tai nạn giao thông, qua đời ngay tại chỗ. Lúc nhận cuộc điện thoại từ người lạ gọi báo tin, tôi ngã quỵ, không biết gì nữa. Đám tang chồng, tôi vì quá sốc nên phải nhập viện điều trị tinh thần, không thể đưa tiễn anh chặng đường cuối cùng. Đó cũng là nỗi đau ám ảnh tôi suốt cuộc đời đến tận bây giờ vẫn chưa thể nguôi ngoai.
Tôi đã mất 2 năm mới dần trở về được với cuộc sống hàng ngày, dù sâu thẳm trong lòng, tôi vẫn bật khóc trong vô thức vì nhớ thương chồng. Sau khi anh mất, tôi vẫn sống với bố mẹ chồng, vẫn đi làm, chăm sóc ông bà chu đáo.
Mẹ chồng đau bệnh, tôi nghỉ làm để chăm sóc bà ở bệnh viện. Bố chồng uống thuốc bổ mỗi tháng cũng là do tôi bỏ tiền ra mua. Có người nói tôi dại quá, chồng đã mất rồi thì việc gì phải chăm sóc bố mẹ chồng tận tâm đến thế. Nhưng tôi nghĩ rằng, mình sống hết lòng với nhà chồng thì sẽ nhận lại điều tương tự mà thôi. Hơn nữa, dù chồng không còn nhưng tôi vẫn còn 2 đứa con. 2 đứa nhỏ vẫn mang dòng máu nhà chồng và vẫn là cháu nội được ông bà yêu thương, chăm sóc mỗi ngày.
Tuần trước, bố chồng tôi gọi anh chồng về nhà để công khai chia tài sản. Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ rằng ngôi nhà đang ở sẽ giao cho mình, bởi đây là nhà vợ chồng tôi bỏ tiền sửa lại. Tuy chồng tôi không còn nữa nhưng tôi cũng từng khẳng định sẽ không đi bước nữa mà sống vì các con và vì bố mẹ chồng trong căn nhà này.
Vậy nhưng không ngờ, bố chồng lại tuyên bố sẽ để lại căn nhà, mảnh đất cho anh chồng. Còn tôi sẽ nhận 300 triệu để xây nhà riêng, ở mảnh đất ruộng phía sau. Bố chồng còn nói, mảnh đất đó đang được quy hoạch lên thổ cư, chỉ cần tôi chịu bỏ ít tiền ra là sẽ chuyển đổi mục đích sử dụng đất được.
Bố chồng quyết định chuyển tên căn nhà cho anh chồng còn cho tôi 300 triệu, ảnh minh họa, nguồn: dSS
– “Dù gì thì con cũng là con dâu, sau này cũng lấy chồng mới. Bố mẹ không thể nào chuyển đất đai nhà cửa cho con đứng tên. Chẳng may con lấy chồng khác thì bố mẹ mất trắng à? Thôi thì con hiểu cho bố mẹ, nhận tiền mà xây nhà riêng ở, như thế con cũng thuận tiện đường chồng con về sau mà bố mẹ cũng yên tâm lúc về già”.
Tôi nghe từng câu từng chữ mà quá đỗi bẽ bàng, đau lòng như đứt từng khúc ruột. Nhưng mọi lời nói lúc này chỉ vô nghĩa. Tôi mỉm cười, nước mắt trào ra vì quá chua xót.
Suy cho cùng, dù có tốt đến đâu thì tôi cũng chỉ là con dâu, làm sao sánh được với con ruột? Ngày hôm sau, tôi đã xin phép bố mẹ chồng, ôm di ảnh chồng cùng 2 đứa con về bên ngoại.
Tôi bất mãn, thất vọng với cách đối xử của bố mẹ chồng nên cũng không muốn nhận 300 triệu kia. Số tiền đó còn không bằng một nửa số tiền tôi bỏ ra để sửa nhà. Trong thâm tâm, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tranh giành tài sản với ai, nhưng bố mẹ chồng làm như thế này khiến tôi muốn vùng dậy mà đấu tranh cho mình, cũng như cho 2 đứa con của mình.
Đêm qua, tôi suy nghĩ mãi, tôi muốn đòi lại 2 tỷ vợ chồng mình bỏ ra sửa nhà cho hả dạ. Khoản tiền mà vợ chồng tôi bỏ ra xây nhà thì ai cũng biết, không lẽ lại lấy đi một cách trắng trợn như thế sao. Nối thật, bố chồng chia tài sản mà tôi ấm ức quá, tôi nên làm gì mới phải đây.