Buổi sáng thức dậy, chúng tôi không thấy mẹ kế đâu nên hỏi bố, ông trả lời tỉnh bơ, trả về nơi sản xuất rồi. Bỏ ra 100 triệu cưới vợ, thế mà chưa tròn 24 tiếng, ông đã gửi trả bà về nhà là sao.
2 tháng trước là giỗ đầu của mẹ chồng tôi, trong lúc có đông đủ con cháu, bố chồng nói sẽ lấy vợ mới. Chúng tôi rất buồn trước quyết định đường đột của bố. Ngày bà còn sống, ông yêu chiều chăm sóc bà là thế, cứ nghĩ ông sẽ đợi hết tang mới nghĩ đến chuyện đi bước nữa, nào ngờ thời gian đã làm ông thay đổi.
Chúng tôi không ở gần bố, không thể lo chuyện cơm nước ăn uống hay ốm đau của ông nên chẳng thể can ngăn được ông lấy vợ. Bố thích ai, con cái cũng đồng ý, chỉ mong sao ông chọn đúng người để gửi gắm tuổi già.
Bố không muốn bị nhà gái coi thường nên ông quyết định bỏ ra 100 triệu tặng cho cô dâu trong ngày cưới. Lương của bố chồng 12 triệu/tháng, ông có khá nhiều vốn nên bỏ ra số tiền đó cưới vợ mới cũng chẳng thấm tháp vào đâu. Ông có tiền có quyền sử dụng, chúng tôi không ý kiến gì.
Thấy các con phê duyệt tất cả các nguyện vọng đưa ra nên bố chồng rất vui và tặng cho mỗi đứa 500 triệu. Ông bảo:
“Sau khi mẹ con mất để lại cho bố 1 tỷ. Số tiền đó có công lớn là của mẹ các con, vì thế bố không muốn các con chịu thiệt thòi. Bố lấy vợ rồi sau này có thể do vợ mới quản lý hết tài chính, thế nên bố muốn chia hết tài sản cho 2 con.
Nếu sau này bố bị bệnh tật hiểm nghèo, không có tiền chữa trị thì các con dùng số tiền đó chữa cho bố. Nếu tuổi già của bố không dùng đến thì số tiền đó thuộc về các con”.
Bố chồng tôi quả là người có suy nghĩ sâu sắc và thấu đáo, chúng tôi rất ủng hộ kế hoạch của ông.
Tuần vừa rồi đám cưới của bố chồng tôi diễn ra. Ông bà đều đã có tuổi và con cái lớn cả rồi nên đám cưới tổ chức đơn giản, chỉ có vài mâm cỗ báo cáo tổ tiên họ hàng 2 bên.
Đêm tân hôn của bố, anh em chúng tôi vẫn còn ở lại quê, chưa về thành phố nên đã chứng kiến hết những chuyện xảy ra giữa ông với bà.
Lúc đó là nửa đêm, tôi dậy đi vệ sinh, thấy tiếng động lạ ngoài phòng khách, tôi bật điện và giật mình khi nhìn thấy bố đang bò dậy từ dưới nền nhà. Thì ra bố ngủ trên ghế không quen nên bị rơi xuống đất.
Tôi vội dìu bố dậy và hỏi tại sao không ngủ với bà mà ra ngoài ngủ cho muỗi cắn. Ông không nói gì và bảo tôi tắt điện để không làm phiền đến giấc ngủ của người khác.
Buổi sáng thức dậy, chúng tôi không thấy mẹ kế đâu nên hỏi bố, ông trả lời tỉnh bơ, “trả về nơi sản xuất” rồi. Bỏ ra 100 triệu cưới vợ, thế mà chưa tròn 24 tiếng, ông đã gửi trả bà về nhà là sao. Không hiểu 2 người đã xảy ra chuyện gì trong đêm nữa.
Chúng tôi không thấy mẹ kế đâu nên hỏi bố, ông trả lời tỉnh bơ, “trả về nơi sản xuất” rồi. (Ảnh minh họa).
Thấy ánh mắt hoài nghi của các con nhưng không ai dám mở miệng hỏi, bố chồng sợ chúng tôi lại hiểu nhầm nên ông kể hết sự tình:
“Trước khi đi ngủ, bố thấy bà uống thuốc nên tò mò hỏi. Có lẽ cưới xong bà cũng không muốn giấu giếm sự thật nữa nên nói luôn là đang mắc bệnh hiểm nghèo. Bố rất tức giận trách bà tại sao lại giấu bệnh tật, không nói biết sớm.
Bà bảo rất yêu và muốn làm vợ bố. Bà nói bệnh của bản thân phát hiện sớm, sẽ chữa khỏi, không đáng lo ngại và bảo bố cứ yên tâm. Bố muốn lấy người vợ khỏe mạnh về chăm lo vui vẻ tuổi già, không muốn lấy bệnh nhân về phục vụ. Bố rất giận sự dối trá của bà ấy nên quyết định bỏ”.
Chúng tôi hỏi về số tiền 100 triệu bố đưa cho bà có lấy được không. Bố bức xúc nói:
“Số tiền đó coi như đền bù cho bà ấy đã lỡ một đời chồng và trả giá cho sự mù quáng của bố”.
Bố chồng tôi đã lấy nhầm người và trả cái giá khá đắt. Chúng tôi chỉ biết động viên câu “của đi thay người” cho bố được thoải mái tinh thần.