Tôi có mối tình đầu năm 33 tuổi. Ai cũng nói là muộn. Trong khi bạn bè có con thứ 2, thứ 3 thì tôi mới chập chững bước vào tình yêu. Nhưng tôi không vội vàng vì mỗi người có một hành trình cuộc đời khác nhau. Trước đây, tôi mải mê việc học hành và công việc nên cũng không có kinh nghiệm gì cho chuyện yêu đương.
Vậy nhưng dù ở tuổi nào, tình yêu đầu vẫn rực rỡ và nông nổi như thế! Tôi 33 nhưng khi yêu tôi thấy mình giống như những cô gái 18, 20 tuổi, mơ mộng bao nhiêu điều đẹp đẽ và sẵn sàng trao hết tất cả cho người yêu.
Tôi luôn nghĩ anh sẽ là bến đỗ hạnh phúc của đời mình, vì ở cái mốc tuổi băm, ai lại muốn yêu chơi bời cho tốn thời gian nữa chứ.
Nhưng không ngờ, tôi đã nhầm. Khi tôi biết tin mình mang thai đứa con của người yêu cũng là lúc tôi phát hiện anh ta tiếp cận mình chỉ vì cơ ngơi mà tôi xây dựng, vì khối tài sản kếch xù của gia đình tôi.
Sau đó, tôi đã chia tay anh ta không chút do dự và quyết định tự mình sinh con và nuôi dưỡng con nên người.
3 năm trôi qua, tôi vẫn không yêu ai cả. Cho đến khi gặp Khánh, người chồng hiện tại của mình thì tôi mới dần mở lòng một lần nữa.
Khánh là người trầm tính nhưng tình cảm, luôn thể hiện tình yêu với mẹ con tôi bằng sự nhẹ nhàng, chu đáo chứ không phải bằng những lời nói. Khánh nhỏ hơn tôi 4 tuổi, từng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ nhưng chưa có con với vợ cũ.
Điều làm tôi thấy vui hơn là bố mẹ Khánh cũng rất quý mến, thương yêu mẹ con tôi. Họ chưa bao giờ chê bai tôi lớn tuổi hơn Khánh hay lấy quá khứ lầm lỡ của tôi để chê trách. Thay vào đó, họ lại cảm thấy xót xa cho quá khứ của tôi, khâm phục sự dũng cảm và nghị lực của tôi. Sự bao dung, vị tha của họ khiến trái tim tưởng như đã chai sạn của tôi trở nên ấm áp hơn bao giờ hết..
Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi mặc váy cưới, khi MC gọi cô dâu chú rể lên lễ đường, Khánh đã bế con gái tôi lên cùng. Bản thân tôi rất hạnh phúc nhưng theo lời khuyên của bạn bè, buổi tối đầu tiên khi về nhà chồng, tôi quyết định để con lại nhờ bà ngoại trông nom giúp. Tôi dự định sáng hôm sau sẽ về đón con.
Vậy nhưng, vào đêm tân hôn, khi 2 vợ chồng đang chuẩn bị đi ngủ, tôi bất ngờ nghe thấy tiếng trẻ con khóc phát ra từ phòng bên cạnh, chính là phòng của mẹ chồng tôi.
Cảm giác khó hiểu dâng lên trong lòng khiến tôi không thể nào giải tỏa được. Tôi nghi ngờ chẳng lẽ Khánh đã có con riêng mà giấu giếm tôi suốt bao nhiêu lâu nay. Tôi gặng hỏi nhưng chồng nhất định không chịu giải thích vì sao lại có tiếng trẻ con trong nhà.
Tưởng đời mình sẽ khổ nhưng cuối cùng tôi nhận ra mình thật hạnh phúc vì được cả nhà chồng yêu thương, ảnh: dSD
Tôi đứng dậy đi sang phòng mẹ chồng, tôi hé cửa nhìn vào thì sững sờ khi thấy đứa bé chính là con gái mình. Mẹ chồng tôi đang ôm con vào lòng và dỗ dành:
– Cháu ngoan của bà nội, đêm nay con ngủ với bà nhé. Phải để bố mẹ ở chung với nhau thì mới hạnh phúc, con mới sớm có em chứ? Có em rồi sẽ có thêm một người yêu thương con, chơi với con này. Từ nay con ngủ với bà nội nha, rồi nội chở con đi mua đồ chơi, mua thật nhiều váy đẹp nhé.
Từ khi quen Khánh tới nay, mẹ chồng đã gọi con gái riêng của tôi là cháu và xưng là bà nội một cách tự nhiên, như thể họ thật sự là bà cháu ruột thịt của nhau. Tôi đã từng nghĩ nó cũng chỉ là sự khéo léo xã giao thôi chứ không thể ngờ nó lại xuất phát từ chấm chân tình thật sự của mẹ chồng.
Ngẫm lại từng cử chỉ, lời nói mà mẹ chồng dành cho tôi và con gái, tôi không kìm lòng được mà bật khóc. Nhưng, đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc. Trong giờ phút đó, tôi cảm thấy vỡ òa vì may mắn đã chọn được gia đình chồng tốt.
Hóa ra, khi tôi về nhà chồng, con gái đã phụng phịu muốn theo mẹ nên mẹ chồng tôi đã lén bế bé đi theo mà không nói cho tôi biết vì sợ tôi khó xử trong ngày trọng đại của mình.
Mới đó mà đã một năm trôi qua, cuộc sống của mẹ con tôi rất thoải mái và hạnh phúc. Hiện, tôi đang mang thai, con gái cũng đã hòa nhập với cuộc sống mới với những người thân mới của mình. Con bé luôn khoe với mọi người rằng bố và ông bà nội thương yêu, quan tâm con như thế nào và con đang rất háo hức đón em chào đời. Nhìn nụ cười trên môi con, tôi biết mình đã lấy đúng người, chọn đúng bố cho con mình.
Không biết sau này thế nào nhưng mưa tới đâu mát mặt tới đó. Vậy là sau bao nhiêu vất vả, tưởng như cuộc đời mình chẳng thể có ngày được viên mãn thì cuối cùng tôi lại đang vô cùng mãn nguyện với cuộc sống của mình. Với những gì đang có ở hiện tại, tôi sẽ luôn trân trọng từng phút giây này và cố gắng vun vén cho tổ ấm của mình.
Tôi luôn cầu mong cho những người trong gia đình mình được mạnh khỏe, hạnh phúc và luôn ở bên nhau!