Chồng tôi bảo tôi cứ nhân nhượng mãi thì càng bị chị dâu lấn lướt.
Sau khi anh chồng cưới vợ, vợ chồng tôi tự giác xin bố mẹ cho ra ở riêng. Tôi rất sợ những mâu thuẫn có thể nảy sinh khi trong nhà có đến 2 cô con dâu, lúc đó, bố mẹ chồng cũng sẽ khó xử khi đứng giữa 2 nàng dâu. Chồng tôi nóng tính, nếu có gì không hài lòng là lại nói thẳng nên tôi càng lo sợ chuyện anh em mất lòng nhau. Thôi thì ra ở riêng, vừa thoải mái vừa tránh được những phiền phức không đáng có. Bố mẹ chồng thương tôi nên cũng băn khoăn cả tháng trời, sau đó đành đồng ý.
Vợ chồng tôi xây nhà sát cạnh nhà từ đường nên dù ở riêng, tôi vẫn hay đến nhà bố mẹ chồng. Mẹ chồng tôi buôn bán đồ ăn sáng, ngày nào nghỉ, tôi phụ mẹ dọn dẹp, rửa chén bát và tâm sự, trò chuyện cùng bà. Hôm nào nấu món gì ngon, tôi lại đem xuống cho bố mẹ chồng ăn cùng. Vậy nên mối quan hệ giữa tôi với bố mẹ chồng rất hòa thuận. Ngược lại, tính chị dâu ít nói, đi làm về là vào phòng, ở trong phòng đến bữa cơm tối mới ra. Còn chủ nhật, chị ấy về ngoại chơi từ sáng sớm, đến 9h tối mới về nhà. Chị dâu về đây được gần nửa năm nhưng số lần tôi với chị ấy nói chuyện với nhau đếm trên đầu ngón tay. Chính mẹ chồng tôi cũng hay than thở, bảo tính chị dâu khó gần quá, lúc nào mặt mày cũng cau có, lạnh tanh chứ không vui vẻ, cởi mở như tôi.
Chiều nay, mẹ chồng bảo để bà nấu chè xôi, chuẩn bị sẵn mâm cúng cho nhà tôi luôn. Tôi biết ý nên đưa cho mẹ 500 nghìn, nhờ bà làm giúp. Sáng hôm đó là chủ nhật, được nghỉ nên tôi xuống phụ mẹ dọn dẹp, rửa bát sớm. Xong rồi 2 mẹ con tiếp tục nấu chè, xôi. Tôi còn chở mẹ đi mua trái cây, hoa quả. Trước khi đi, mẹ chồng có dặn chị dâu ở nhà lau bàn ghế, dọn dẹp lư hương cho sạch sẽ.
Vậy mà đến khi chúng tôi về, bàn thờ vẫn còn bẩn, chuối chưa được đặt lên, bánh trái cũng còn nguyên trong túi. Chị dâu vẫn nằm trong phòng lướt điện thoại chứ không làm gì cả. Mẹ chồng tôi bực mình quát lên, chị ấy mới chịu đi ra nhưng vẻ mặt nhăn nhó. Chị ấy còn nói hờn dỗi, bảo sao không để cho tôi làm luôn đi, tôi “cái gì cũng giỏi” (mẹ chồng hay khen tôi như thế) thì làm cho hài lòng mẹ. Thấy chị trẻ con quá, tôi cũng buồn cười.
Nấu nướng đến tầm 3h chiều thì mẹ ruột gọi tôi về nhà có việc cần nhờ. Tôi vào phòng, nhờ chị dâu phụ mẹ chồng trưng bày mâm cúng giúp tôi, sau đó bưng lên nhà tôi hộ. Chị dâu im im không nói gì, chỉ tiếp tục lướt điện thoại.
5h chiều tôi về nhà, chị dâu cũng bưng mâm cúng lên. Chị ấy đặt mâm cúng một cái rầm, kiểu dằn mặt, khiến cho mấy chén chè với đĩa xôi va vào nhau, trái cây thì bị văng ra ngoài mâm. Đặt xuống xong, chị không nói câu nào đã ngoe nguẩy bỏ về. Chồng tôi thấy thế thì bưng mâm cúng xuống trả lại. Anh nói một câu mà chị dâu tái mặt: “Phận làm dâu chưa tròn thì đừng lên mặt với người khác. Mâm cúng này trả lại, lần sau là tôi đ.ập thẳng. Chị nhắm sống được ở đây thì sống, không thì ra ngoài mà ở riêng. Không ai nợ nần, xin xỏ mà chị đem cái mặt cau có đi khắp nơi như vậy”.
Thấy thái độ chồng tôi bực tức, chị dâu hốt hoảng giải thích nhưng bị anh đốp thêm mấy câu nữa nên nín thít. Bố mẹ chồng cũng sẵn dịp dạy dỗ chị về thái độ khi sống ở nhà chồng. Khi chồng về, tôi trách anh làm to mọi chuyện lên, như thế thì tình cảm anh em r.ạn n.ứt mà sau này chị dâu càng ghét tôi hơn. Chồng tôi bảo ghét thì cứ ghét nhưng thái độ kiểu đó là không được. Không biết sau chuyện này, chị dâu còn nhìn mặt tôi không nữa? Có cách nào để chị ấy sống hòa thuận hơn không?