Tôi khuyên nhiều lần nhưng vợ cứ bỏ ngoài tai, còn thẳng thắn nói rằng tôi không có quyền bắt cô ấy từ bỏ thói quen. Cho đến khi phát hiện bí mật sốc óc, tôi bàng hoàng, thất vọng và cay đắng.
Tôi rất may mắn khi lấy được cô vợ xinh đẹp, khí chất và là tiểu thư con nhà giàu. Ngày cưới, bố mẹ vợ cho chúng tôi hẳn một căn nhà rộng, thuê cho cả người giúp việc. Cuộc sống của tôi như bước sang một trang mới, hạnh phúc, viên mãn và đầy đủ.
Tôi lại bị dị ứng với mùi hương, cứ ngửi thấy mùi hương đậm đặc là hắt xì liên tục, nước mũi chảy ra, nhìn bộ dạng tệ hại đến thảm thương. Tôi nhiều lần khuyên vợ ít dùng nước hoa lại nhưng cô ấy không nghe. Cô ấy còn nói rằng đó là sở thích, là đam mê và tôi không có quyền bắt cô ấy từ bỏ. Mỗi tối, tôi đều dùng khăn bịt mũi rồi nằm chui rúc một góc giường, tránh xa vợ. Tôi cứ nghĩ mọi chuyện đơn giản cho đến một hôm vô tình nghe cuộc trò chuyện của vợ và cô giúp việc.
Tự dưng tôi cảm thấy thất vọng và tình cảm dành cho vợ bị rạn nứt nghiêm trọng. (Ảnh minh họa)
Chẳng là cô giúp việc tiếc nước hoa quá nên mới bảo với vợ tôi là không dùng nước hoa để xịt phòng nữa. Vợ tôi bực dọc bảo cô ấy phải làm, vì chỉ có như thế mới khiến tôi hiểu được ai mới là chủ của cái nhà này? Tôi đứng trên bậc thang, nghe rõ mồn một từ câu vợ nói: “Nhà phải có nóc, đây là cách đánh dấu chủ quyền của tôi, để chồng hiểu cái nhà này thực chất là của ai? Chị chỉ việc làm theo thôi, không nên ý kiến”.
Tôi cay đắng về lại phòng ngủ. Thì ra là thế. Vợ không tin tưởng tôi nên dùng cách này để ám chỉ cho tôi hiểu rằng: căn nhà là của cô ấy, dù tôi cũng cùng đứng tên nhưng đây là lãnh địa do cô ấy làm chủ. Tự dưng tôi cảm thấy thất vọng và tình cảm dành cho vợ bị rạn nứt nghiêm trọng. Không tin tưởng thì lấy nhau, sống với nhau để làm gì? Tôi có nên hỏi thẳng vợ rồi đề nghị cô ấy dừng ngay hành động xịt nước hoa khắp nhà để răn đe chồng không?