Tôi kết hôn lần đầu năm 27 tuổi, cuộc hôn nhân ấy thật tình với tôi giống như “tai nạn” bởi tôi không có ý định tiến tới với Thoa. Lúc đầu tôi cũng chỉ hẹn hò chơi bời nhưng yêu được vài tháng 2 đứa vượt rào. Thoa có bầu vậy là gia đình đôi bên ép cưới.
Ảnh minh hoạ: Nguồn today.line.me
Kết hôn khi bản thân không mặn mà tình cảm nên tôi không chuyên tâm chăm lo cho gia đình. Mặc dù tôi biết vợ cũng cố gắng hết sức để vun vén tổ ấm nhưng lúc đó tôi lại nghĩ mình bị lừa cho vào tròng thành thử trong lòng vẫn khó chịu, thậm chí là coi thường vợ. Mặc cho cô ấy nhiệt tình, tận tâm chăm chồng thì tôi vẫn ngãng ra. Bên ngoài vẫn có vài ba mối quan hệ khác.
Vợ tôi biết chồng ngoại tình, cô ấy không ít lần nhắc nhở:
“Anh không vì em thì cũng phải vì con. Giờ chúng ta đã là gia đình rồi, không thể sống buông thả cho bản thân mình được”.
Cũng đôi ba lần vợ tôi nổi cơn ghen đòi đi gặp người tình của chồng xử lý nhưng tôi cấm luôn:
“Nếu biết điều tôi còn cho ở trong nhà này, bằng không bỏ thẳng”.
Rồi dần dần vợ tôi cũng yên thân yên phận chăm lo con cái không dám can thiệp vào quan hệ riêng tư bên ngoài của chồng. Còn tôi, tuy ngoại tình nhưng hàng tháng vẫn đưa đủ tiền cho vợ nuôi con. Tôi luôn xác định rõ ràng tư tưởng, vợ có thể không yêu, không quan tâm nhưng con là ruột thịt của mình thì phải có trách nhiệm.
Sau khi gặp Hằng thì tôi chính thức “say nắng”. Nếu trước đây những mối quan hệ của tôi với phụ nữ khác chỉ là có chút trêu ngươi vợ thì với Hằng, tôi chân thành muốn gắn bó. Sau gần 2 năm qua lại, tôi quyết định về ly hôn vợ để đường hoàng tiến tới với Hằng.
Ban đầu tôi nghĩ vợ sẽ không chấp nhận việc này vì lúc nào cô ấy cũng nói đạo lý vợ chồng sống với nhau vì đứa con, vì trách nhiệm chứ đâu đơn giản chỉ vì yêu… Vậy nên khi đề nghị ly hôn, tôi đã thỏa thuận nếu đồng ý tôi sẽ cho vợ nhà, xe cùng 1 tỷ tiền mặt để nuôi con. Nói chung tôi sẽ chấp nhận ra đi tay trắng miễn được sống với người tình. Không ngờ vợ tôi vui vẻ đồng ý ngay. Thế là tôi được giải phóng.
Ly dị vợ xong là tôi cưới Hằng nhưng sống cùng 3 năm chúng tôi vẫn chẳng có con. Sốt ruột tôi đi khám, kết quả vợ 2 của tôi hoàn toàn bình thường còn tôi không có khả năng sinh nở. Hóa ra sau khi kết hôn lần 1 được 4 năm, tôi bị quai bị nhưng không biết nên không kiêng cữ. Tinh hoàn sưng vù khiến tôi phải tiêm cả kháng sinh liều cao. Bác sĩ nam khoa đã từng khám và nói với vợ tôi về khả sinh sản của chồng gần như bị triệt tiêu do không còn tinh trùng. Vợ tôi đề nghị bác sỹ giấu để tôi không phải suy nghĩ. Đó cũng là lý do mà khi tôi yêu cầu ly hôn, vợ nhanh chóng đồng ý vì cô ấy hiểu, tôi có tới với người khác dù là ai đi nữa cũng không thể có hạnh phúc.
Đã vậy tôi còn đồng ý với thỏa thuận của vợ là để đứa con trai duy nhất cho cô ấy nuôi. Giờ mỗi lần muốn gặp nó, tôi phải xin phép vợ. Cô ấy cho thì được gặp, lắc đầu thì không. Tất cả đều nằm trong suy tính của cô ấy cả.
Còn vợ mới, khi biết tôi không có khả năng sinh con đã thẳng thừng bỏ tôi giống như tôi từng bằng mọi cách ly dị vợ cũ. Đúng là nhân quả báo ứng, tại tôi bạc trước nên chẳng trách được ai.
Ảnh minh hoạ: Nguồn today.line.me