Giá mà khi chúng tôi về, qua thăm bác ấy một chút thì giờ đã không phải áy náy khi nhận món quà bất ngờ này.
Bố mẹ chồng tôi mất cả rồi, ở quê có mảnh đất rộng hơn 5 sào, một phần nhỏ là xây nhà, phần lớn còn lại trồng cây ăn quả các loại. Nhưng do chúng tôi ở xa nhà, không thể làm cỏ mỗi ngày nên lần nào về thăm nhà, cỏ cũng mọc cao bằng nửa người.
Sau cùng chúng tôi đành phải thuê bác hàng xóm làm cỏ mỗi tháng và trả t.iền v.ào cuối mỗi năm. Tôi còn khuyến khích bác Trang trồng cây gì đó để thu hoạch bán lấy t.iền.
Mấy ngày vừa rồi, gia đình tôi về quê chơi, nhìn vườn không có một ngọn cỏ. Những cây cà chua sai trĩu quả, đỏ rực một góc. Bí ngô, bí xanh, bầu, dưa chuột và mướp rất nhiều quả, nhìn thôi đã thấy thích mắt. Các loại rau ăn lá cũng rất nhiều.
Ngoài vườn nhiều rau thế nhưng chúng tôi không dám hái một ngọn hay bẻ một quả để ăn mà phải ra chợ mua. Vì chưa được sự cho phép của bác Trang, vợ chồng tôi không thể tự tiện được.
Suốt 3 ngày, chúng tôi ở nhà, không thấy mặt mũi bác Trang đâu. Khi đó tôi nghĩ có lẽ bác tránh mặt, sợ chúng tôi thấy vườn tược sạch sẽ đầy ắp rau trái mà đòi lại. Mỗi lần nhìn thấy cổng nhà bác ấy đóng kín khóa trong là vợ chồng tôi ấm ức. Vậy là có bao nhiêu quà, chúng tôi mang sang biếu mấy nhà hàng xóm bên cạnh hết.
Khi chúng tôi chuẩn bị quay trở lại thành phố, bác Trang hớt hải chạy sang. Nhìn bác ấy gầy, da dẻ xanh xao, tôi thắc mắc. Bác nói là mấy hôm nay biết vợ chồng tôi đã về nhưng ốm liệt giường, đầu đau nhức, đi không vững. Bác kể mấy ngày vừa rồi toàn uống sữa và ăn bột ngũ cốc cho no bụng, không bước được ra sân. Rồi bác thở dài không có cháu con ở gần khổ lắm.
Bác biết vợ chồng tôi sắp về nên không bán rau quả mà để dành cho chúng tôi. Chưa đầy 40 phút, xe ô tô chúng tôi đã chất gọn 2 bao rau củ. Đến lúc này, chồng tôi ngại quá, rút 3 triệu ra biếu nhưng thực chất là mua rau giúp bác ấy.
Nào ngờ bác Trang nói là nhờ mảnh vườn nhà tôi mà có t.iền làm cỏ mỗi tháng, có rau đi chợ bán, biếu nhà tôi chút ít rau có đáng là gì.
Giá mà khi chúng tôi về, qua thăm bác ấy một chút thì giờ đã không phải áy náy khi nhận món quà bất ngờ này. Vợ chồng tôi thật sự hối hận!