Nào ngờ Hoa vừa quay đi lấy cái chăn mỏng cho ông chủ thì ông ta lao lên, người t.rần n.hư n.hộng, đè ngửa Hoa ra…

 

Hóa ra đây mới chính là lý do thật sự khiến bà chủ tự nhiên tốt với Hoa như vậy. (Ảnh minh họa)

Biết nhà mình nghèo, không có điều kiện theo học đại học nhưng Hoa vẫn cố gắng xin bố mẹ cho mình theo đuổi ước mơ. Vì Hoa biết nếu như không học, Hoa sẽ không bao giờ thoát được khỏi cái nghèo. Ở cái làng quê nhỏ bé này, ngoài 12 tháng bán lưng cho trời, bán mặt cho đất ra thì chẳng có gì có thể giúp con người ta thoát được cái nghèo.

Bố mẹ Hoa thương con hiếu học nên cũng cố gắng thắt lưng buộc bụng để con đi. Hoa biết hoàn cảnh nhà mình nên cũng không dám đòi hỏi bố mẹ gì nhiều. Cũng may Hoa là cô gái nhanh nhẹn, tháo vát, đảm đang nên chắc cuộc sống ở thành phố không làm khó Hoa được. Hoa chỉ xin bố mẹ t.iền học, còn t.iền nhà, t.iền ăn ở Hoa tự lo hết. Bố mẹ Hoa cũng chỉ mong con gái sớm thành tài không phụ sự kì vọng.

Mới lên thành phố Hoa đã ngay lập tức đi tìm việc làm thêm. Nhìn Hoa cũng ưa nhìn, vóc dáng cao ráo nên chuyện xin việc cũng không quá khó khăn. Nhưng biết mục tiêu chính của mình vẫn phải là học nên Hoa chủ động sắp xếp công việc để chuyện học hành không bị ảnh hưởng. Đi làm thêm, ai cũng quý Hoa hết cả. Cách đối xử thân thiện của mọi người với mình làm Hoa nghĩ chỉ cần mình sống chân thành thì mọi điều tốt đẹp sẽ đến. Nhưng…

Hoa ở trọ cùng một cô bạn cùng lớp đại học. Căn phòng trọ bé thôi nhưng được cái khép kín nên tiện cho việc sinh hoạt của hai cô gái. Hoa thì gần như chỉ có buổi tối mới ở phòng vì ban ngày Hoa đi học, chiều lại tranh thủ đến chỗ làm thêm rồi ăn cơm luôn ở đó. Cô bạn cùng phòng cũng thông cảm nên cả hai cũng dễ nói chuyện với nhau.

Được bà chủ nhờ chăm sóc ông chủ liệt nửa người, cô sinh viên đồng ý - Hình 2

Bố mẹ Hoa cũng chỉ mong con gái sớm thành tài không phụ sự kì vọng.(Ảnh minh họa)

Bình thường t.iền nhà Hoa toàn đưa cho cô bạn của mình đóng. Lần này cô bạn ấy về quê nên Hoa phải liên lạc với bà chủ đóng t.iền nhà. Cũng mới ở với nhau được 2 tháng nên đây là lần đầu tiên Hoa gặp bà chủ nhà. Vừa nhìn thấy bà ấy Hoa đã thoáng ngỡ ngàng. Bạn Hoa nói bà ấy khoảng 40 t.uổi nhưng nhìn ngoài đời thì thấy già hơn nhiều quá.

Nhìn sâu vào đôi mắt bà ấy, Hoa cứ có cảm giác nó chất chứa điều gì khó nói lắm. Mà cũng lạ, bà ấy chẳng hiểu sao cứ nhìn Hoa mãi, rồi còn hỏi han cả chuyện học, công việc làm thêm rồi khen Hoa giỏi. Hoa cũng không phải là người tò mò nên không hỏi han nhiều về chuyện gia đình của bà chủ. Chỉ biết hình như bà chủ chưa có con cái gì hết cả vì chồng bà ốm mấy năm nay. Tự nhiên Hoa thấy thương cho bà chủ quá.

Chẳng biết trời xui đất khiến thế nào mà cô bạn kia về quê rồi chẳng lên nữa. Hoa lo lắng, gọi điện mãi không được. Rồi chỉ nhận được tin nhắn cô bạn đó không muốn ở cùng Hoa nữa. Và điều đầu tiên Hoa nghĩ đến lúc này chính là Hoa biết làm thế nào với một nửa khoản t.iền nhà còn lại đây?? Tháng mới cần đóng t.iền nhà sắp đến rồi. Hoa cũng không thể nghỉ học để đi làm được. Vay mượn thì cũng phải trả, khoản nọ bù khoản kia biết kéo dài được đến bao giờ. Hoa nhờ bạn bè hỏi xem có ai cần người ở cùng không thì cái số nó đen đen thế nào mà chẳng ai cần hết cả.

Chưa biết làm thế nào thì bà chủ nhà đến gặp Hoa nói chuyện. Giọng bà ta ân cần nên Hoa cũng bớt sợ hơn:

– Chồng cô liệt nửa người mà ô sin nhà cô về quê 1 tháng nữa mới lên. Cô thì bận quá nên cháu có thể chăm sóc chồng cô giúp cô rồi cô sẽ cho cháu thiếu t.iền nhà. Làm tốt, cô còn trả thêm công.

Đây chẳng phải là cơ hội tốt hay sao. Bà chủ chắc thương mới gợi ý Hoa làm như vậy. Hoa đồng ý ngay vì giờ Hoa cũng chẳng còn sự lựa chọn nào khác. Nào ngờ…

Vài ngày đầu chăm ông chủ, mọi chuyện đều diễn ra bình thường. Hoa chỉ lo chuyện ăn uống còn tắm rửa đã có bà chủ nên cũng khá nhẹ nhàng. Nào ngờ 1 hôm ông chủ tự nhiên sốt cao 40 độ, bà chủ lại đi vắng buộc Hoa phải ở lại chăm sóc tối. Hoa đang loay hoay đắp khăn lạnh cho ông chủ thì ông ta bất ngờ kêu nóng, đòi cởi hết quần áo:

– Chú nóng lắm, không c.ởi q.uần á.o ra nhiệt độ không thoát ra ngoài được chú sẽ còn bệnh nặng hơn đấy!!

Nghĩ bụng ông chủ liệt, có c.ởi q.uần á.o chắc cũng không nguy hiểm gì cho mình nên Hoa đồng ý. Nào ngờ Hoa vừa quay đi lấy cái chăn mỏng cho ông chủ thì ông ta lao lên, người t.rần n.hư n.hộng, đè ngửa Hoa ra:

– Cho chú một đứa con đi, chú sẽ không để cháu thiệt thòi đâu. Vợ chú cũng đã đồng ý chuyện này nên cháu cứ yên tâm nghe lời chú đi nhé!!

Hoa sững sờ. Hóa ra đây mới chính là lý do thật sự khiến bà chủ tự nhiên tốt với Hoa như vậy. Thế này có khác gì Hoa đang bán rẻ mình đâu cơ chứ. Hoa lên đây học chứ đâu phải để làm việc này. Bàn tay ông chủ đi khắp người Hoa. Hoa dồn hết sức, đẩy mạnh ông chủ ra rồi lao ra ngoài. Màn đêm tối đen như mực nhưng phía trước vẫn có ánh sáng đèn, Hoa tin, cuộc sống vẫn còn đường cho Hoa cố gắng.