×

Chồng qu::át đ::á::nh đu::ổi vợ đi ngay khi nhìn thấy vợ biếu mẹ đ::ẻ 500 ngàn

Hương, một người phụ nữ 32 tuổi, sống cùng chồng là Nam và hai đứa con nhỏ trong một căn nhà nhỏ ở ngoại thành Hà Nội. Hương vốn là một người phụ nữ hiền lành, chịu thương chịu khó, nhưng từ khi sinh con thứ hai, cô quyết định nghỉ việc ở công ty may để ở nhà chăm sóc con cái. Nam, chồng cô, làm nghề lái xe tải đường dài, thu nhập cũng đủ để trang trải cho gia đình, nhưng tính tình anh lại nóng nảy, hay cáu gắt.

Hôm ấy, mẹ đẻ của Hương từ quê lên chơi với các cháu. Bà đã ngoài 60, sức khỏe yếu, lại không quen với nhịp sống thành phố. Sau vài ngày ở lại, bà ngỏ ý muốn về quê vì nhớ nhà, nhớ mấy luống rau ngoài vườn. Hương thương mẹ, biết mẹ không có tiền xe, nên lén lấy 500 nghìn từ số tiền tiết kiệm ít ỏi của mình, dúi vào tay mẹ để bà có tiền bắt xe về quê.

“Mẹ cầm lấy mà đi xe cho thoải mái, đừng đi xe rẻ mà chen chúc, mệt lắm,” Hương nói, giọng đầy lo lắng.

Bà mẹ cảm động, mắt rưng rưng, nắm tay con gái: “Cảm ơn con, mẹ biết con cũng khó khăn. Mẹ về quê, có gì mẹ gửi ít rau với gà lên cho các cháu ăn nhé.”

Đúng lúc ấy, Nam đi làm về, thấy cảnh Hương đưa tiền cho mẹ, anh ta sầm mặt lại. Không kìm được cơn giận, Nam bước tới, giật phắt số tiền từ tay mẹ vợ, quát lên: “Cô làm cái gì thế hả? Loại ở nhà ăn bám như cô, ngày không kiếm nổi một đồng, lại còn bày đặt cho mẹ mình tiền à? Định lấy tiền của thằng này tuồn về nuôi bố mẹ cô à? Khốn nạn, cút luôn theo mẹ cô cho khuất mắt tôi!”

Hương sững sờ, chưa kịp phản ứng thì Nam đã vung tay tát cô một cái mạnh, khiến cô ngã nhào xuống sàn. Mẹ Hương hoảng hốt, vội chạy lại đỡ con gái, nước mắt lăn dài: “Con rể, sao con lại làm thế với con Hương? Nó chỉ muốn giúp mẹ thôi mà!”

Hương ôm mặt, đau đớn và tủi nhục, nước mắt rơi không ngừng. Cô đứng dậy, không nói một lời, dắt tay mẹ ra khỏi nhà. Trong lòng cô lúc này chỉ có một ý nghĩ: “Mình không thể sống với người chồng như thế này nữa.” Cô quyết định sẽ đưa mẹ về quê, rồi tìm cách rời xa Nam, dù biết rằng cuộc sống phía trước sẽ rất khó khăn.

Nhưng vừa ra tới cổng, Hương bỗng nghe tiếng hàng xóm xôn xao. Một người chạy tới, hớt hải nói: “Hương ơi, về nhà ngay đi, chồng mày vừa bị công an tới bắt rồi! Nghe đâu anh ta liên quan đến vụ vận chuyển hà::ng cấm, giờ đang bị cò:::ng tay dẫn đi kìa!”

Hương nghe mà chết lặng, chân tay bủn rủn. Cô quay lại, thấy Nam bị hai người công an áp giải ra khỏi nhà, khuôn mặt anh ta tái mét, không còn vẻ hung hăng như vừa nãy. Hàng xóm đứng vây quanh, bàn tán xôn xao: “Nghe nói Nam chở hà::ng cấm cho một băng nhóm, bị công an theo dõi từ lâu rồi. Ai ngờ đâu lại thế này!”

Hương đứng đó, nhìn người chồng vừa mắng chửi, đánh đập mình bị dẫn đi, lòng cô lẫn lộn bao cảm xúc. Cô vừa đau đớn vì những gì mình phải chịu đựng, vừa bàng hoàng trước sự thật về chồng. Hóa ra, người đàn ông luôn mắng cô “ăn bám” lại chính là kẻ làm chuyện phi pháp, để rồi giờ đây phải trả giá.

Mẹ Hương nắm tay con gái, giọng nghẹn ngào: “Thôi con, chuyện đã thế này rồi, con về quê với mẹ một thời gian đi. Mẹ con mình sẽ cùng nhau vượt qua. Đừng để tâm đến loại người như nó nữa.”

Hương gật đầu, nước mắt lăn dài. Cô biết rằng, dù phía trước có khó khăn, nhưng cô sẽ không bao giờ để mình và các con phải sống trong sự bạo hành và dối trá thêm một ngày nào nữa.

Related Posts

Our Privacy policy

https://tinupdate9.com - © 2025 News