Tôi đang làm thủ tục ly hôn vợ, không thể sống với một người nhỏ nhen, ích kỷ như cô ấy suốt đời được. Mẹ tôi đã mất oan ức chính vì cái tính keo kiệt, vô tâm của cô ấy.

Chúng tôi cưới nhau 8 năm nay, mới có 1 bé trai. Bảo vợ đẻ thêm đứa nữa nhưng cô ấy cứng đầu cãi:

“1 đứa còn không ăn ai, thêm đứa nữa chỉ khổ tôi”.

Cô ấy lúc nào cũng hằn học, sống ngay bên cạnh nhưng không được nhờ bố mẹ chồng. Nguyên nhân cũng là do mấy năm trước lúc chúng tôi ra ở riêng, ông bà già cho miếng đất nhưng bảo:

“Giờ đang nợ ngân hàng 200 triệu, vợ chồng con lấy miếng đất bên cạnh thì trả hết nợ cho bố mẹ”.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn entertainment

Vợ tôi lúc đó không nói gì nhưng về phòng càu nhàu:

“Ông bà làm thế ngang bán đất cho con à. Chú út thì được cho không, còn vợ chồng mình lại bắt è cổ trả nợ”.

“Thì mình không ở chung, không phải gánh vác các việc khác nên đưa tiền để bố mẹ trả nợ đâu có sao”.

Lúc đó vợ chồng tôi cũng mới chỉ dồn được 100 triệu, còn thiếu nửa thì cô ấy sang ông bà ngoại mượn để đưa cho đủ. Từ lúc đó vợ luôn giữ khoảng cách với bố mẹ chồng, ông bà ốm đau cô ấy cũng chỉ đưa tiền để tôi thuốc thang chứ không chăm bao giờ.

Mẹ tôi thì bị hở van tim mấy năm nay nặng hơn, đi khám bác sỹ tư vấn cần thay nhưng chi phí lên đến hơn trăm triệu. Thằng em tôi làm ăn bết bát mấy năm nay nên tôi bảo:

“Chú không cần phải nghĩ, việc này vợ chồng anh chị lo hết”.

Thương mẹ, thương em nên tôi về bảo vợ:

“Em đi rút 120 triệu để đưa mẹ nhập viện”.

“Làm gì có tiền”.

“Thì không phải cô có hơn trăm triệu trong tài khoản đấy à”.

“Tiền đó em góp mãi mới được, định trả cho bà ngoại hồi mình vay mau đất, sao anh không bảo chú thím cùng gánh đỡ. Mình góp một nửa em còn nghe, chứ đưa hết thì không bao giờ”.

Tôi bực mình quá, có mỗi từng đó tiền thôi mà vợ nhất định không đưa. Mẹ tôi thì ngày một yếu mà cô ấy còn nhắc lại:

“Anh xem bố mẹ anh cho tôi được cái gì chưa, đến đất phải bắt đưa 200 triệu, giờ bảo vợ chồng chú út đi mà lo cho bà”.

Điên quá tôi tát vợ 2 cái:

“Cô đừng có hỗn với bố mẹ tôi”.

Hai vợ chồng cãi nhau một trận, vợ vẫn nhất định không đưa tiền. Mấy hôm sau mẹ tôi bị ngã trong nhà tắm đưa đi viện thì không cứu được nữa.

Cũng chính vì cái tính ích kỷ của vợ mà mẹ tôi ra đi oan ức. Nếu cô ấy biết điều, đưa tiền sớm đi chữa trị thì đâu đến nỗi. Làm đám tang cho mẹ xong, tôi cũng quyết định bỏ vợ. Tội bất hiếu với bố mẹ chồng phải trả giá đắt như nào. Vợ thì tôi lấy đâu cũng được, bỏ không tiếc nhưng mẹ chỉ có một, mất mẹ là nỗi đau quá lớn, phải dạy cho cô ta bài học nhớ đời.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn Pantip.com