Đây là câu chuyện có thật của bà Tiên Hồng, một người phụ nữ Trung Quốc gây rúng động mạng xã hội và cũng là bài học cho tất cả mọi người cảnh giác để không mất tiền nhé!
Câu chuyện này được bà Tiên Hồng kể như sau:
Một năm trước, chồng của tôi bị bệnh nặng, thấy bệnh không có khả năng khỏi bệnh nên chồng tôi nhất quyết đòi xuất viện và về nhà nghỉ ngơi. Tôi và các con muốn chồng được thoải mái nên cũng đồng ý.
Tôi cũng hiểu rõ bệnh tình của chồng mình, bác sĩ cũng nói rằng bệnh của chồng tôi khó thể chữa khỏi và việc điều trị thêm sẽ không giúp ích gì và lãng phí tiền bạc. Dù vậy, tiền bạc trong gia đình tôi cũng đã dồn vào chữa bệnh cho chồng.
Ngày ra viện, chồng nắm tay tôi bảo: “Về nhà thôi. Ở đây thật lạnh lẽo. Về nhà ấm áp hơn. Anh không muốn lãng phí tiền thêm nữa”. Tôi bật khóc, gật đầu rồi đưa chồng ra xe. Tôi và chồng đã cùng nhau trải qua bao nhiêu thăng trầm trong cuộc đời. Chúng tôi trở thành chỗ dựa cho nhau nếu một bên ngã.
Không lâu sau khi trở về nhà chồng tôi mất…
Trước khi lìa xa nhân thế, chồng để lại cho tôi một số tiền nhỏ là 100.000 NDT (khoảng hơn 350 triệu đồng) để lo cho con cái và dặn tôi chăm sóc tốt cho bản thân. Chồng tôi bảo tôi nên gửi 100.000 NDT (hơn 350 triệu đồng) vào ngân hàng và sau đó dùng số tiền tiết kiệm cuối cùng để có thể đầu tư cho con học đại học.
Vợ chồng tôi cả đời làm ruộng và gắn bó với đất đai, vì vậy với mong muốn con cái thành đạt nên chúng tôi đầu tư cho con học. Và con trai đã không làm chúng tôi thất vọng, điểm số luôn nằm trong top 10.
Khi đến ngân hàng, ngoài viết được tên của chính mình, tôi không biết nhiều về những từ ngữ khác. Tôi mới chỉ học hết lớp 5. Tôi chưa đến ngân hàng gửi tiền lần nào nên không biết cách gửi. Khi đến ngân hàng tôi thực sự bối rối, một nhân viên ngân hàng tên Lưu đã đến và nhiệt tình hỗ trợ tôi.
Tôi xấu hổ nói rằng mình không biết nhiều lắm. Thay vì tỏ ra mất kiên nhẫn, anh nhân viên Lưu lại nhiệt tình hỗ trợ tôi. Anh ta kéo tôi sang một bên và an ủi: “Những khách hàng như cô thường được giúp đỡ nhiệt tình và được giải quyết một cách nhanh chóng”.
Đồng thời, anh ta cho biết không cần xếp hàng, anh ta sẽ hỗ trợ tôi toàn bộ thủ tục. Tôi rất cảm động và đặt niềm tin vào chàng trai trẻ này. Lúc này, anh Lưu có giới thiệu cho tôi một gói cho vay có lợi nhuận cao so với gửi thông thường, gửi càng lâu lãi càng nhiều.
Tôi mong mọi người sẽ cảnh giác hơn để không rơi vào hoàn cảnh như tôi, ảnh: DSNghe thấy vậy tôi nói: “Đây là tiền học phí của con trai tôi năm sau vào đại học, tốt nhất là nên gửi đều đặn trong 1 năm thôi”. Thấy tôi nói vậy, Lưu trả lời tôi với thái độ rất tích cực: “Đây là tiền gửi, bác có thể rút trong một năm. Gói này không có sự khác biệt nào khác so với tiền gửi thông thường ngoại trừ lãi suất cao”.
Nhìn thái độ chân thành của Lưu, cộng thêm lãi suất lại cao, quả thực tôi thấy rất hấp dẫn. Sau đó, tôi làm theo mọi hướng dẫn của cậu nhân viên. Sau khi hoàn thành, Lưu có lấy ra một văn bản và đưa tôi ký. Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng những đồng tiền quý giá của vợ chồng mình cuối cùng cũng an toàn.
Chớp mắt một năm trôi qua, con trai tôi cũng vào đại học như mong đợi. Tôi háo hức chạy đến ngân hàng để rút số tiền mang về. Khi đến ngân hàng tôi có hỏi về cậu nhân viên Lưu nhưng họ nói cậu ta đã nghỉ việc từ lâu. Một cô nhân viên khác đến tiếp và hỗ trợ tôi.
Những gì xảy ra tiếp theo thực sự khiến tôi sốc. Cô nhân viên hỗ trợ tôi việc rút tiền nói rằng không có tiền trong tài khoản. Tôi yêu cầu cô xác nhận lại, cô ấy khẳng định tôi đã mua sản phẩm tài chính chứ không phải gửi tiền. Tôi choáng váng, bật khóc ngay tại quầy. Tôi có nói rằng cậu nhân viên tên Lưu đã giúp tôi gửi tiền.
Khi đó, ngân hàng có mang ra một bản hợp đồng mua sản phẩm tài chính có chữ ký của tôi. Thấy 100.000 NDT (hơn 350 triệu đồng) mà vợ chồng vất vả tích cóp được trở nên vô ích, lại nghĩ rằng con trai đang đợi số tiền đó đi học, tôi quỵ xuống ngay tại chỗ, mong ngân hàng có thể trả lại tôi số tiền đó.
Tuy nhiên, phía ngân hàng cho biết họ cũng rất thông cảm với tôi nhưng họ không thể làm gì được. Họ cho rằng đây là hành vi cá nhân giữa tôi và nhân viên Lưu và không liên quan gì đến ngân hàng.
Tôi suy sụp hoàn toàn. Họ nói rằng, nếu được tôi chỉ có thể tìm nhân viên Lưu kia đòi tiền bởi ngân hàng không nhận được số tiền tương ứng nào của tôi, đồng thời không có văn bản, hóa đơn liên quan nào được ngân hàng ký. Tôi thực sự trách bản thân vì đã quá tin người, không tìm hiểu kĩ… Tôi cảm thấy rất buồn vì có lẽ đã làm chồng mình phải thất vọng. Còn con tôi không biết xoay sở thế nào cho nó lấy tiền học đại học đây.
News
1 tháng sau ngày vợ m/ấ/t, tôi ôm gối em hít hà cho đỡ nhớ thì phát hiện 1 thứ bên trong, bèn lao đến nghĩa trang nhưng m/ộ vợ đã bị đ/à/o x/ớ/i
Chị lắc đầu, chị nói chị vẫn ổn. Nhưng anh, chưa bao giờ thấy chị như vậy. Hình như chị đang giấu diếm anh điều gì đó. Anh lo sợ sẽ có điều không may xảy ra với cuộc sống…
Ở cữ được 10 ngày, tôi đã không chịu nổi gia đình chồng, mẹ chồng thủng thẳng: “Đợi cháu tôi đủ 36 tháng, anh chị muốn bỏ nhau thì bỏ”, tôi g;ai người khi biết tại sao bà chọn 36 tháng
Sau một năm kết hôn, vợ chồng tôi có con đầu lòng trong sự mãn nguyện của gia đình 2 bên. Mới sinh cách đây hơn 10 ngày. Ban đầu tôi định ở cữ nhà ngoại cho thoải mái, ai…
Tích cóp mãi mới xây được nhà mới 3 tỷ nhưng tối nào bố mẹ chồng cũng dẫn bạn bè đến ăn uống, hát hò. Hôm sau tôi đặt 1 cọc tiền lên bàn khiến ông bà hậm hực bỏ về
Tôi kết hôn đến nay được 4 năm rồi. Sau cưới, vợ chồng tôi về sống chung với bố mẹ chồng. Chúng tôi thống nhất, trước mắt cứ tạm thời sống chung, khi nào dành dụm đủ tiền sẽ chuyển…
Bố 80t lương 14 triệu lại có sổ tiết kiệm 800 triệu ở cùng anh cả. Ngày ông đi, chị dâu chạy vạy khắp nơi lo ma chay 3 ngày: Hóa ra, toàn bộ số tiền của ông đều rơi vào tay…
Tôi lấy chồng xa nhà, kinh tế còn nhiều khó khăn, vài năm mới về thăm ngoại một lần. Cũng may có vợ chồng anh cả sống chung với bố mẹ nên tôi khá yên tâm. 2 năm trước, mẹ tôi mất…
Chán chồng Việt v/ũ ph/u, gi/a trư/ởng, vừa ly hôn tôi đã để gã trai Tây mới quen tự do đến nhà vui vẻ, ai ngờ sáng ra đã lãnh hậu quả c/a/y đ/ắng
Không có ít người đàn ông muốn đến với chị nhưng trong thâm tâm, chị thực sự sợ đàn ông Việt. Với chị, họ không ích kỷ thì gia trưởng, không keo kiệt thì vũ phu… Chị mất niềm tin…
Bị s/ở kh/a/nh đ/á, tôi ê chề lấy vội anh cửu vạn để che giấu cái bụng lùm lùm. Ai ngờ vừa đặt chân vào nhà chồng anh đã khiến tôi đ/ê m/ê sung sướng
Tôi sững sờ khi nghe Phong bảo từ nay đừng liên lạc gì với anh nữa vào đúng lúc tôi đang định thông báo về cái thai với anh. Chúng tôi yêu nhau đã được 1 năm và ăn ở…
End of content
No more pages to load