Tất cả mọi người tranh luận nhau, ồn ào, chỉ có chị dâu cả cúi đầu im lặng, nước mắt rơi lã chã.
Bố mẹ chồng tôi sinh được 3 người con trai và 2 người con gái. Các anh chị em lần lượt tên là: Thân, Nguyên, Lộc, Hiền, Hậu. Chồng tôi là Nguyên, con thứ 2.
Anh Thân là trưởng, qua đời từ hơn 10 năm trước do tai nạn nghề nghiệp. Chị dâu cả tên Uyên vẫn tiếp tục ở nhà chồng vừa chăm sóc bố mẹ chồng, vừa chăm lo cho 2 đứa con của anh chị. Chị Uyên không đi bước nữa nên cả đại gia đình thống nhất vẫn để chị ở lại căn nhà từ đường – nơi bố mẹ chồng tôi đang sinh sống.
Vợ chồng tôi thì sống ở cách nhà bố mẹ 2km. Vợ chồng chú Lộc ở thành phố, còn 2 em Hiền và Hậu thì lấy chồng khác huyện, khoảng cách không quá xa nhưng cũng ít khi về thăm nom bố mẹ.
Cuộc sống vốn khá yên bình và đoàn kết, cho đến khi bố chồng tôi đột quỵ qua đời cuối năm ngoái. Mẹ chồng đau buồn nên ốm bệnh liên miên, nằm trên giường bệnh 6 tháng thì cũng mất.
Tang lễ của mẹ xong thì cả nhà nảy sinh mâu thuẫn và quyết định họp mặt buổi tối để phân chia tài sản.
Bố mẹ chồng tôi có của ăn của để. Căn nhà từ đường ông bà sinh sống rộng hơn 100m2, thuộc kiểu nhà cổ bằng gỗ. Sân vườn 300m2 nữa, nên tổng diện tích mảnh đất là hơn 400m2, rất vuông vắn đẹp đẽ. Giờ lại chỉ có mình chị dâu cả sinh sống. Bởi lẽ 2 con của chị – 1 trai 1 gái – đã lớn, đều đi học đại học trên thành phố.
Còn 360m2 đất vườn của bố mẹ chồng thì nằm ngay sát đường lớn, tương lai rất khả quan.
Chồng tôi nói rằng chị dâu dù sao cũng là người khác họ nên giờ bố mẹ mất, chị không được ở nhà từ đường nữa. Mọi người sẽ chia cho chị 100m2 đất mảnh vườn và giúp chị dựng một căn nhà tạm cho chị sống ở đó.
Vợ chồng tôi sẽ chuyển về nhà từ đường ở để thờ cúng tổ tiên vì việc thờ phụng này là việc của đàn ông trong họ, không phải việc của đàn bà.
Trong việc này, tôi không dám ý kiến, vì chồng tôi đã quyết là sẽ cố làm bằng được.
Vợ chồng em Lộc, em Hiền nghe vậy thì đồng tình. Chỉ có em Hậu phản đối. Em Hậu nói chị dâu đã lấy anh Thân thì cũng là người trong họ, không phải người ngoài. Cháu Đạt – con trai anh chị – là cháu trai trưởng họ có quyền thừa kế.
Nhưng em Lộc nói chắc gì cháu Đạt đã về, biết đâu học trên thành phố rồi ở lại đó lập nghiệp luôn thì sao?
Ảnh minh họa
Tất cả mọi người tranh luận nhau, ồn ào, chỉ có chị dâu cả cúi đầu im lặng, nước mắt rơi lã chã. Em Hậu liền bảo chị lên tiếng, nếu có uất ức hay mong muốn như thế nào thì cứ nói ra.
Chị dâu nói bản thân là nữ, lại là người nơi khác về làm dâu, không dám mơ tưởng tài sản nhà chồng nên tùy các em quyết định.
Đúng lúc này thì cháu Đạt về. Có vẻ cháu vừa tan học thì lên xe khách về thẳng nhà luôn nên 9h tối đã có mặt tại nhà.
Cháu chào hỏi các cô các chú sau đó vào phòng ngủ của mình lấy ra một tập giấy tờ. Cháu nói rằng trước lúc mất, bà nội có giao lại cho cháu tập giấy tờ này. Bà bảo nếu sau khi ông bà mất, cả nhà vẫn bình yên đoàn kết thì cứ cất giữ. Còn nếu có tranh chấp, thì cháu phải lấy ra để các chú các cô biết nguyện vọng của ông bà. Tất cả mọi người đều chấn động vì không ngờ bố mẹ để lại di chúc.
Chồng tôi liền mở ra xem và trợn mắt vì bản di chúc do chính tay bố chồng tôi viết lúc còn khỏe mạnh, bên dưới có cả chữ ký của cả ông và bà, cùng 2 người hàng xóm làm chứng.
Trong di chúc, bố mẹ chồng tôi tuyên bố để lại toàn bộ căn nhà từ đường cho cháu Đạt, là cháu trai trưởng đích tôn của ông bà. Nếu chị dâu cả không đi bước nữa thì vẫn tiếp tục ở lại căn nhà này, thay cháu Đạt thờ cúng ông bà trong những năm tháng cháu vắng nhà. Sau này cháu Đạt ở lại thành phố hay ở quê tùy thuộc nguyện vọng của cháu, căn nhà vẫn đứng tên cháu Đạt và có thể truyền thừa kế cho con trai trưởng của cháu Đạt.
360m2 đất vườn kia thì chia ra, chồng tôi và em Lộc mỗi người được 100m2, em Hiền và em Hậu mỗi người được 50m2, còn 60m2 là cho cháu Hằng – con gái của vợ chồng chị dâu.
Bố chồng còn nhấn mạnh trong di chúc là ai cũng có phần, ít nhiều gì cũng nên vui vẻ đón nhận vì đây là tấm lòng của bố mẹ. Giả sử bố mẹ nghèo khó không có, thì các con cũng phải chịu thôi.
Tôi thấy bố mẹ chồng chia tài sản thừa kế như thế là hợp lý nhưng chồng tôi có vẻ không đồng ý. Song trước bản di chúc giấy trắng mực đen, anh không thể làm gì khác đành phải đưa lại cho cháu Đạt và bảo tôi ra về.
Tôi chỉ mong cả đại gia đình lại yêu thương đoàn kết như khi bố mẹ chồng còn sống, song tôi luôn có cảm giác sẽ không bao giờ được như xưa nữa. Chẳng lẽ đất đai tiền bạc làm con người ta đánh mất hết giá trị đạo đức?
News
1 tháng sau ngày vợ m/ấ/t, tôi ôm gối em hít hà cho đỡ nhớ thì phát hiện 1 thứ bên trong, bèn lao đến nghĩa trang nhưng m/ộ vợ đã bị đ/à/o x/ớ/i
Chị lắc đầu, chị nói chị vẫn ổn. Nhưng anh, chưa bao giờ thấy chị như vậy. Hình như chị đang giấu diếm anh điều gì đó. Anh lo sợ sẽ có điều không may xảy ra với cuộc sống…
Chồng m/ấ/t để lại hơn 350 triệu tiết kiệm cho tôi nuôi con, nhưng khi tôi ra ngân hàng rút thì họ nói ‘có người đã lấy, trong sổ không còn đồng nào’
Đây là câu chuyện có thật của bà Tiên Hồng, một người phụ nữ Trung Quốc gây rúng động mạng xã hội và cũng là bài học cho tất cả mọi người cảnh giác để không mất tiền nhé! Câu…
Ở cữ được 10 ngày, tôi đã không chịu nổi gia đình chồng, mẹ chồng thủng thẳng: “Đợi cháu tôi đủ 36 tháng, anh chị muốn bỏ nhau thì bỏ”, tôi g;ai người khi biết tại sao bà chọn 36 tháng
Sau một năm kết hôn, vợ chồng tôi có con đầu lòng trong sự mãn nguyện của gia đình 2 bên. Mới sinh cách đây hơn 10 ngày. Ban đầu tôi định ở cữ nhà ngoại cho thoải mái, ai…
Tích cóp mãi mới xây được nhà mới 3 tỷ nhưng tối nào bố mẹ chồng cũng dẫn bạn bè đến ăn uống, hát hò. Hôm sau tôi đặt 1 cọc tiền lên bàn khiến ông bà hậm hực bỏ về
Tôi kết hôn đến nay được 4 năm rồi. Sau cưới, vợ chồng tôi về sống chung với bố mẹ chồng. Chúng tôi thống nhất, trước mắt cứ tạm thời sống chung, khi nào dành dụm đủ tiền sẽ chuyển…
Bố 80t lương 14 triệu lại có sổ tiết kiệm 800 triệu ở cùng anh cả. Ngày ông đi, chị dâu chạy vạy khắp nơi lo ma chay 3 ngày: Hóa ra, toàn bộ số tiền của ông đều rơi vào tay…
Tôi lấy chồng xa nhà, kinh tế còn nhiều khó khăn, vài năm mới về thăm ngoại một lần. Cũng may có vợ chồng anh cả sống chung với bố mẹ nên tôi khá yên tâm. 2 năm trước, mẹ tôi mất…
Chán chồng Việt v/ũ ph/u, gi/a trư/ởng, vừa ly hôn tôi đã để gã trai Tây mới quen tự do đến nhà vui vẻ, ai ngờ sáng ra đã lãnh hậu quả c/a/y đ/ắng
Không có ít người đàn ông muốn đến với chị nhưng trong thâm tâm, chị thực sự sợ đàn ông Việt. Với chị, họ không ích kỷ thì gia trưởng, không keo kiệt thì vũ phu… Chị mất niềm tin…
End of content
No more pages to load